Chuyện tình yêu
Một lần nữa…em sai! (MTO 4 - 3/4/2011)
Click vào nút play để nghe audio bài này:
Click vào đây để tải file này về
Không biết em có sai khi một lần nữa đánh mất anh, đưa anh ra xa cuộc đời em trong khi chỉ có anh mang hạnh phúc và niềm tin cho em.
Chúng ta quen nhau tình cờ anh nhỉ? Em không ngờ một cô bé rất đỗi bình thường như em cũng khiến anh và cả những người bạn anh đều thích em. Đến giờ dù hàng ngàn chuyện xảy ra em cũng vui vì từng có thời gian được nũng nịu với mấy anh. Nhưng dường như quy luật tình cảm chỉ cho phép hai và chỉ hai người cùng nhau vẽ tiếp bức tranh tình yêu đó. Nên buộc em phải chọn....Em từng nghĩ em sẽ chọn anh. Nhưng không biết sao lý trí em lại mách bảo em phải chọn bạn anh.
Cho dù người ấy không quan tâm em bằng anh, không đi sâu vào cuộc đời em như anh, không biết em cần gì, muốn gì... Có quá mâu thuẫn không anh? Nhưng tình yêu không bao giờ có lý do anh ạ . Nhưng em nghĩ em chọn đúng. Để rồi người ấy nhẫn tâm vùi dập tình cảm em 1 cách tàn nhẫn. Em nghĩ sẽ rất khó để tiếp tục trở lại bình thường là cô bé lạc quan như lúc trước. Cũng may, em còn có anh, anh thắp lên lại ngọn nến trong tim em mà em nghĩ đã tắt lụi ngay cái đêm người đó phũ phàng ra đi.
Anh luôn làm em vui, em cười, anh luôn gọi để hỏi thăm em cho dù không biết nói chuyện gì. Dù mưa hay nắng anh vẫn chỉ muốn gặp em trong vài giờ đồng hồ ngắn ngủi. Cho dù em không biết ngay lúc đó tim anh có quặn đau, có nhói lên khi anh biết em đang đau khổ vì bạn anh chứ không phải anh. Nhiều lúc em tự hỏi mình có quá ích kỉ không anh? Đáng lẽ em phải chủ động xa anh, nhưng em không làm được. Tại sao cái tình cảm to lớn đó của anh lại trao cho người như em được chứ? Em không xứng đáng anh ạ.
********
Để rồi cái hạnh phúc đó em lại đánh đổi bằng chính việc em cố ghép anh với bạn em. Anh có vẻ khó chịu, có vẻ không thích như thế nhưng em không làm gì khác hơn. Em tin nếu anh yêu em thì chắc chắn thế nào anh cũng sẽ vẫn quay về với em .... Cái tôi của em quá lớn, em tham lam quá nên đã đẩy anh ra xa cuộc đời em. Hằng đêm em chờ cuộc điện thoại từ anh. Nhưng em biết anh và bạn em đang gọi nói chuyện với nhau. Em vui vì bạn em cũng thích anh nhưng em lại cảm giác khó chịu khi người đó không phải là em. Em chỉ mong sau cuộc nói chuyện đó anh sẽ gọi cho em dù chỉ là chúc ngủ ngon. Nhưng càng chờ đợi thì càng vô vọng. "Vì vốn dĩ em là nắng, anh là mưa. Bởi đôi ta không thể chung 1 con đường". Có khó chịu, có buồn thì em biết làm sao bây giờ khi mọi chuyện đều do em bày ra. Một trò chơi ngốc nghếch mà em đã đùa giỡn với chính tình cảm chân thật của anh.
Em chấp nhận mất anh , và anh sẽ không còn đau đầu vì cái tính ngang như cua của em nữa, anh sẽ không buồn khi phải suy nghĩ về em nữa.
Và sẽ là bài học đắt giá cho chính em khi em bàng hoàng nhận ra rằng "em yêu anh nhiều mà em không hề biết"...
Chuyện tình yêu kì 9: “Một lần nữa…em sai!” được chuyển thể từ email của bạn Trần Ngọc Vy Oanh (TP.HCM)
“Quy luật tình cảm chỉ cho phép hai và chỉ hai người cùng nhau vẽ tiếp bức tranh tình yêu đó” và ta phải chọn lựa. Ta cứ ngỡ rằng lí trí đã giúp ta lựa chọn đúng. Ta tự tin rời bỏ ai kia để đến với nơi mà ta đã quyết định thế nhưng…Một lần nữa…ta sai… Ta nhận ra rằng, ta yêu ai đó nhiều mà ta không hề hay biết. Vậy, ta phải làm sao? Nhân vật nữ chính trong câu chuyện trên đã hành động đúng không? Bạn đã từng ở trong tình huống như vậy? Bạn đã làm gì